Ở phần đầu của cuốn sách “Bí mật của Pep”, tác giả nhắc tới quá trình đưa Pep và Bayern xích lại gần nhau. Chương 2, bạn đọc được kể về tham vọng trở thành bá chủ thế giới của Bayern với sự góp mặt của Pep.
Cần “cơn gió lạ”
Sau lễ ra mắt của Pep, Paul Breitner (huyền thoại của Bayern và Real Madrid) trong văn phòng ở Sabener Strasse nhớ lại câu chuyện về “phong cách chơi bóng” ở Munich từ thập niên 70 của thế kỷ trước. Breitner kể rằng, những ngày ông và Rummenigge còn thi đấu dưới thời HLV Pal Csernai, 4-1-4-1, 4-2-4 hay 4-4-2, tất cả đều là một. Bayern chơi thứ bóng đá đơn điệu, thiếu bản sắc. Gần 40 năm sau, mọi thứ không có gì thay đổi. Breitner hiểu bóng đá hiện đại không có chỗ cho những thứ vô hồn. Bayern cần một sự thay đổi.
Louis van Gaal xuất hiện. HLV người Hà Lan ít nhiều đã tạo ra những sự khác biệt rõ rệt. Bayern cầm bóng nhiều hơn. Nhưng sự cứng nhắc trong cách bố trí nhân sự của Van Gaal khiến lối chơi của Bayern chưa thật sự mềm mại như mong đợi. Các cầu thủ bị cố định một chỗ, chuyền đi chuyền lại và chỉ sử dụng tối đa 2 chạm khiến khán giả đến sân cảm thấy buồn ngủ. Bayern có thể áp đảo đối thủ với thời lượng kiểm soát bóng lên đến 80%, nhưng 71.000 khán giả ở Allianz Arena đều biết đội bóng sẽ chơi thế nào ngay khi trận đấu chưa bắt đầu.
Jupp Heynckes thì xây dựng một thứ bóng đá cống hiến hơn. Ông yêu cầu toàn đội dâng cao, đẩy nhanh tốc độ trận đấu và ghi thật nhiều bàn thắng. Có điều, để các cầu thủ vốn đã quen với việc chơi chậm chuyển qua một triết lý mới là điều chẳng mấy dễ dàng. Heynckes mất 2 năm trước khi thật sự leo tới đỉnh cao.
Nhưng Bayern, với tham vọng vươn xa muốn một chiến lược gia biết cân bằng mọi thứ: Nhanh lúc cần nhanh và chậm lúc cần chậm. Ở Pep là sự tổng hòa hoàn hảo tới tuyệt đối. Và Pep xuất hiện.
Lựa chọn duy nhất
Trở lại với quyết định bổ nhiệm Pep vào ghế HLV trưởng, Bayern đưa ra hai lý do. Một, Jupp Heynckes muốn giải nghệ sau mùa giải 2012/13. Hai, Bayern dường như đã chạm tới ngưỡng hoàn hảo sau cú ăn ba vĩ đại.
Bayern chưa bao giờ muốn dừng lại sau những cột mốc. Sau 10 năm, họ đã thay tới 7 đời HLV. Đó là minh chứng rõ nét cho chủ nghĩa xê dịch ở đây. Tất nhiên, xê dịch là đi lên chứ không phải lùi xuống.
Xem cách Pep trả lời báo chí, ứng xử với những câu hỏi hóc búa từ đám phóng viên, người ta đã bắt đầu mường tượng về một tương lai tươi sáng cho Bayern. “Phải chăng, một thời đại mới của bóng đá thế giới sắp mở ra?”, phóng viên Marcos Lopez của tờ El Periódico thốt lên. Paul Breitner đưa ra lời nhận xét cuối cùng trong buổi họp báo:“Ông ấy (Pep) là lựa chọn duy nhất, là tương lai của Bayern và bóng đá Đức”.
Tháng 3 và 4/2013, Bayern thảo ra một bản kế hoạch tương lai và xem đó là mục tiêu mà Pep phải đạt được khi đồng ý làm việc cho CLB. Pep đọc qua bản thảo trong 10 phút, rồi trả lời Uli Hoeness: “5 năm nữa, Bayern sẽ thống trị bóng đá thế giới. Không một thời đại huy hoàng có thể so sánh với nó, kể cả Bayern của thập niên 70 hay Barca trong 6 năm qua. Tôi sẽ giúp CLB tạo một cực riêng trong bản đồ làng túc cầu bằng những thay đổi mang tính toàn cầu”.
Bayern nhìn thấy khát vọng đổi mới và tư duy của bộ óc thiên tài ở Pep. Không còn nghi ngờ gì nữa, Pep chính là mảnh ghép mà Bayern tìm kiếm bao năm qua.
Chờ đợi đại cách mạng
Trong công cuộc đổi mới của mình, Pep yêu cầu Bayern cho phép ông được toàn quyền lựa chọn bộ máy nhân sự. Lorenzo Buenaventura, bác sỹ thể lực hàng đầu thế giới trở thành cánh tay phải của Pep.
Ngày 26/6/2013, Pep và Buenaventura bắt tay vào công việc. Họ lên kế hoạch cùng nhau trong 7 tuần qua e-mail bởi Pep đang ở New York còn Buenaventura đi nghỉ cùng gia đình ở Andalucia. Theo dự kiến, Bayern chỉ phải tới Italia để tham gia huấn luyện trước thềm mùa giải mới thay vì tới Bắc Mỹ hay châu Á. Sau đó, toàn đội sẽ tham dự 13 trận đấu (10 giao hữu, 3 chính thức). Có tổng cộng 45 bài tập được soạn sẵn cho các cầu thủ Bayern, 12 trong số đó được thực hiện hai lần trong cùng một ngày (sáng và tối). Tính ra trong vòng 45 ngày, dàn sao “Hùm xám” đối mặt với 60 thử thách hoàn toàn mới trên sân tập. Chỉ một con số ấy thôi đã giúp giới mộ điệu mường tượng ra phần nào cuộc cách mạng sắp diễn ra.
Trước buổi tập đầu tiên của Bayern dưới thời Pep tại Allianz, Rummenigge trả lời tờ Kicker: “Hồi hộp quá, chắc đêm nay tôi không thể nào ngủ nổi mất”.
Đúng như những gì Pep đã hứa ở buổi họp báo, ông trình làng một giáo án tập luyện độc nhất vô nhị. Trong 5 ngày đầu tiên, hơn 40 cầu thủ chỉ đứng ở khu vực 16m50 và chuyền qua lại cho nhau trong phạm vi hẹp nhất có thể. 3 ngày tiếp theo, Pep yêu cầu từng cầu thủ chạy từ đầu sân đến cuối sân, trên tay ôm theo trái bóng để nâng cao sức bền và độ dẻo dai.
Nhưng ngạc nhiên nhất là Pep chẳng đưa ra các bài tập thả lỏng, cũng không có những bài bứt tốc đoạn ngắn hay việc trưng dụng phòng tập thể hình được đề cập.
Ngày thứ 399 ở Munich, Pep nói với các học trò: “Điều duy nhất tôi cần ở các cậu là chạy, ở cả trên sân lẫn trong tư duy. Nếu mất bóng, hãy đuổi theo nó. Nếu có bóng, hãy nghĩ xem đồng đội đang chờ gì. Nếu không có bóng, hãy di chuyển để nhận bóng trong tư thế thuận lợi nhất”.
Ngày thứ 400, trò chơi Rondos (từng được đề cập trong cuốn “Messi”, một dạng bóng chuyền 3 người) được đưa vào bài tập. Pep chia đội thành 3 nhóm, mỗi nhóm 6 người, đồng loạt thi đấu trong 8 phút. Nhiệm vụ của mỗi đội là đưa bóng đi theo vòng tròn thật nhanh bằng tất cả các đường chuyền một chạm, đội nào hoàn thành 128 đường chuyền trước, đội đó giành chiến thắng.
Trên khán đài, Rummenigge tự hỏi: “Cái gì thế nhỉ?”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét